/*icon*/

Thứ Năm, 2 tháng 3, 2017

Quật Mộ Nhân Blog - Thế giới tâm linh và những điều bí ẩn - Chuyện Nhảm Của Thánh Quật

CHuyện Nhảm


chiều hôm ấy,tôi hẹn môt cô sinh năm 92,tri thức và năng đông,căp kính dày cộp không che đi ánh nhìn hiền hậu nhân ái,ngưc to và chắc chắn không phải hàng silicon,nàng chưa lâp gia đình

câu chuyên của nàng khá buồn,gia đình nàng khá giả,mẹ nàng dạy môt trường cấp ba ,nàng là nhân viên bank,nhưng thân phụ của nàng mới mất vì tai nạn cách đây môt tháng.hôm đó bố và em nàng,mới tám tuổi vì quá chén rượu mà lao vào đầu môt chiếc xe contener trên đường quôc lô.vu tai nạn thảm khốc cực độ,nhưng May mắn,e nàng còn sống,và được cấp cứu kịp thời.
Hôm đám ma,thầy cúng đến hô niệm và tụng kinh đã phán một câu xanh rờn trước hai me con nàng:
Bố cháu chết trùng tang.Liêu mà lấy bùa trấn yểm!
Tang tóc,thương đau,môt tuần sau em nàng tỉnh táo được xuất viện,các bác sĩ kết luận bé đã bình phuc,não không còn vấn đề gì.Me con nàng đã thuê thầy yểm bùa trấn trùng,gửi vong bố nàng lên chùa,Nghĩ rằng trời ko tuyêt lô ai,Nào ngờ lại thêm bi kịch.
em nàng xuất viên về nhà có lẽ dư chấn của cuôc tai nạn lên khi nhìn thấy di ảnh thờ và tiếng khóc của mẹ mà vẫn bình tĩnh,coi như không có chuyên gì,luôn mồm bảo bố đi công tác xa.Và câu chuyện sẽ không đến tay tôi,nếu như em nàng ko bắt đầu thấy những điều ma quái.
P1:đứa bé số khổ.
C bé em của nàng tên H,nó về nhà và tỉnh táo coi như không hề có vu tai nạn,não của nó bị chút sang chấn va đập mà có thể khuyết trí nhớ tam thời,bác sĩ bảo thế,và mẹ cũng cô nàng xinh đẹp kia của tôi dồn hết yêu thương cho nó,nó bé quá lên cũng kệ dần dần.cho đến một hôm,mẹ nó đi đón nó trên Gateway nó đứng dưới một gốc cây,miệng lảm nhảm môt mình,
_con nói chuyện với ai?
_Dạ,Bố con mà.
_bố mất rồi con ạ.thôi lên xe mẹ trở về
_Sao bố lại đi bộ thế hở mẹ,bố cũng không bế con...?
Nó lên xe theo mẹ về đầu còn ngoảnh lại nhìn về sau.Linh tính báo chuyên chẳng nàng,hai mẹ con nàng bảo nhau để ý đến con kĩ hơn.Nhưng từ đó,nó liên tục nói chuyện với bố nó,nói luôn mồm,nửa đêm còn dậy rót nước ra bàn"con mời bố! bố gầy quá.
Nó đã điên?không,do bố nó chết giờ linh lên về chơi với nó mà thôi.mẹ nàng gào lên "a cút đi đừng trêu con nữa.
c bé vẫn hoc ăn ngủ bình thường,thậm chí còn vui nữa,nhưng sang đến ba ngày sau đó,thì nhất quyết nằng nặc đòi ra đường chơi,vì có bố dẫn đi,Nàng nhốt chặt em,mời thầy cúng về,vì nàng biết,những câu chuyên trùng tang đang nhan nhản,những lời dăn của ông thầy khi ba nàng mất còn vẳng bên tai.lại thỉnh thầy về,yểm bùa lại,gửi vong bố nàng lên Hàm long bắc ninh.
Ngày gửi vong là ngày một ngày kinh hoàng với gia đình nàng
mớiđêm xuống nàng thấy bất an lắm,tầm mười giờ thì bắt đầu có những tiếng tiếng lục cục,tiếng thổi vọng từ bốn phía vọng lọt qua cả lớp của kính la kì.Rồi tiếng hát,tiếng gọi nho nhỏ mà không biết ở đâu ra.đầu của nàng ra lênh phải tìm cho ra và tắt đi cái thứ âm thanh quái đản này giữa đêm khuya của căn nhà toàn âm khí của nàng đi
nàng nhoài người ra hành lang đang sáng vì ánh đèn đường vàng võ hắt lên. Tất cả hàng xóm đều đóng cửa im ỉm nhưng rì rầm vẫn cứ phát ra giữa đêm khuya. Mười hai giờ đêm hôm rằm đó,khi nàng đang mơ mơ ngủ thì con bé tỉnh dậy đi ra ban công,nó sắp nhảy xuống.Vì bố nàng đang bên dưới chờ đón nó,đưa nó theo thần trùng.nhà nàng khóc um lên,mẹ nàng gáo thét chửi hồn bố nàng thậm tê trong đêm.
tình hình ngày một xấu,đứa bé nối dõi của gia đình bi cấm cửa,mẹ hay chị gái nó ở bên liên tuc hai bốn giờ.
di xem tất cả các thầy đều bảo trùng tang,nhóc sẽ chết!
VÀ nàng đến tìm tôi,chỗ cứu vớt niềm tin cuối cùng sau khi đi khám cho em tại Trâu quỳ quận và thầy khác,Tất nhiên,tôi là thầy cúng cấp bộ và tốt môt nửa.một nửa vì nàng đẹp,chưa chồng.
p2 Làm lễ.
vì tình hình gấp gáp tôi nhận lời nàng ngay,tính tôi không được lắng cho lắm khi với công viêc và gái đẹp
để bắt trùng,trấn lại nhà cửa và làm cho nhóc kia bình thường lại thật sư tốn rất nhiều công sức,ban ngày tôi lại bận viêc,đành hẹn gia đình làm tối và đêm,tất nhiên,giờ đó thì thần trùng,ng âm về,dễ để tôi goi bắt,dù làm thế rất mất công sức,non tay là bi nó vật ngửa ra ngay,chả có mấy thầy dám bắt ma đêm đâu.Trong bóng tối và ánh đèn lễ,tôi thấy nàng thật lung linh huyền ảo,mỗi lần lễ t thấy nàng lai thơm mùi khác nhau.Ôi tôi mệt.ma quỷ tôi quát là nó im ngay thế mà thân tôi có cái nó chẳng nghe lời tôi gì cả.
để Tôi tả lại cho các cô nghe lễ Đầu tiên tôi bốc lai bát hương cả nhà,trấn trạch lai cho đất cát,nhân chuyên này nhắn nhủ với các cô,có bon thầy nào mà khuyên các cô Công đồng cả thổ công,tổ tiên,bà cô ông mãnh vào một bát hương thì suýt chó ra đuổi chết cụ chúng nó đi.dạo này đang là mốt thờ cúng mới của chúng nó,bố láo bố lếu,môt tháng nay tự tay tôi bốc cho bốn nhà người anh em ho hàng tôi lại toàn bộ bát hương vì cái trò này.
thôi thôi tôi bỏ qua vụ Trấn trạch,tôi chém tiếp về vụ giúp đứa nhóc.
Đêm khuya, tôi chuẩn bi rất công phu từ trước,đêm đó tôi sắp xếp dùng mười hai hình nhân bằng giấy mã đăt sung quanh nhà,tất nhiên hình nhân đã được tôi yểm bùa,và làm huyền thuật.lập đàn cúng ở trước sân,cho cả nhà đi ngủ chờ giờ tí là bắt đầu làm lễ,tôi ước đoán,giờ đó thần trùng lại đến dụ con nhà này đi,lên tôi ngồi phục,hô goi sẵnTthanh long,Bạch hổ,huyền vũ.Chu tước tề tưu bốn phương vị hộ pháp đàn.
mẹ con nhà này cũng quá mệt mỏi,mẹ nàng vì hơp tuổi chồng lên tôi cám chỉ đêm khuya nghe thấy gì cũng mặc kệ,cấm ra ngoài.cẩn thận hơn,tôi lấy dây buôc chốt ngoài cho mẹ trẻ ấy ko ra dc,tính tôi lo xa thế.
nàng trĩu xuống vì buồn và lo sợ,tôi thương nàng,bảo nàng đi ngủ,tôi canh cho em nàng,cô gái đẹp,trong cả giấc mơ cũng ú ớ vô nghĩa,rồi nàng ho,t thương nàng quá,lấy tay vuốt vuốt bóp bóp xoa xoa ngực nàng mãi cho nàng dịu cơn ho vì viêm họng do lạnh lúc tối phụ tôi sắp lễ,tôi và cu em của t lại thương nàng.
Mười một giờ,mù mịt,ánh đèn cũng rầu rĩ,mùa đông không lạnh nhưng giá buốt,có sương lãng đãng bay bay,tôi bấm giờ,dùng con mắt cân lòi pha ra nhìn thấy đưuọc thần trùng đã đến,ma quỷ đã tới căn nhà này,rồi những tiếng động lục cục vang lên,từ phía ban thờ nhà nàng,chị em nàng đã tỉnh dậy,sơ hãi nhăn nhó ôm nhau,cánh cử sổ thông ra ngoài đường bị giất tung chốt,gió lạnh ùa vào.chúng khóc,t nhìn trộm.lại thương.
để định thần lại tôi quát :
_ Im,để thầy làm việc.
tay bấm quyết,bắt chỉ,tụng chú,gió vẫn cứ ùa vào,tiếng luc cục gian thờ lai vang lên rộn rã,t bảo nhỏ với chị em nàng,tổ tiên và thổ công nhà em đang chuẩn bị ra hộ pháp bảo vệ các em đấy đừng sợ.Gia tiên thiêng lắm.
tổ sư,tôi thấy mùi khai khai.hãm đéo chịu.
từ ban công vang lên tiếng luc cà lục cục,tiếng của lục lạc ngựa,tôi lầm bẩm thế cho nàng nghe,vậy là thần trùng đã dẫn hồn bố nàng về đây rồi,nội đêm nay nó không bắt người thì ngày mai nó cũng đưa người nhà nàng đi.
nàng càng sợ,càng sán lại gần tôi,mùi amoniac làm tôi dùng mình,bảo cứ đứng sau anh,chết anh cũng chết trước.hehe,nói thế thôi chứ tôi sợ cặc! ngực nàng cứng thât,hàng xịn!
bất chơt có tiếng hú thét lanh lảnh,tiếng kêu của cú ăn đêm,tiếng cú lợn,chi em nàng càng sợ tợn,nhóc em thì căng lắm rồi,tôi cứ quay ra cửa ban công,tay bắt quyết,mồm tung chú Lăng nghiêm.nhưng mà ma nó không hãi tôi các cô ạ.Theo cơn gió thổi hắt sương vào phòng là một cái đầu trâu đen đúa bay xuống ngoài cửa sổ nhìn vào trừng trừng,nó thấy tôi lên thị uy các cô a,nó ko sơ tôi,tôi cầm bùa trong túi ném mạnh ra bùa bay đến nơi chạm vào con quỷ thì nó cũng bay mất tầm nhìn bố của nàng từ từ hiện bay bay lên từ phía cửasổ,Vãi linh hồn.con bé con lớn ré lên, bình tĩnh lại,tôi trấn an,vỗ vài chỗ bóp vài chỗ cho chị em nàng tỉnh táo lại,khi mắt còn đang mải dán vào cái áo ngủ lôn xộn thì em nàng lại thét lên,vơ vội cái vở chăn trùm lên nàng không cho nhìn thấy,chỉ còn tôi và con bé con,t quay ra,hỡi ôi,cái đêch,bây giờ thì không chỉ có lão thần trùng kia nữa mà là cả bố của nó,hai cái bóng ma quỷ oan nghiệt kia chúng bên nhau,cười the thé rít lên,rồi tiếng người đàn ông vang lên:
_Linh con.đi với bố,bố nhớ con...
t cũng suýt đái ra quần,con bé thì gào to lắm,co rúm người lại,thấy thế nó sợ bố nó lắm rồi.rút nắm lá bùa,tôi ném cả về phía chúng nó.chúng lại biến mất.tiếng gọi im bặt
nàng bỏ chăn ra ôm lấy em,còn tôi ôm cả hai an ủi,nó đã bị bùa của thầy phong lại rồi.yên tâm.h thầy xuống sân làm lễ,hai người theo thầy đứng trong nhà nhìn thấy thu trận.con thần trùng và đã bị phép thầy bắt rồi.
tôi xuống sân tụng kinh trì chú,múa may quay lồm toát cả mồ hôi.t làm đẹp và chắc cũng quyến rũ lên thi thoảng nhìn trộm tôi thấy nàng nín khóc nhìn tôi như ngay dại,còn em nàng đỡ bớt sợ,tỉnh táo lên khá nhiều sau khi đến kich độ hoảng sợ.phép cuối cùng,tôi trì chú,từ trên cao,môt hình nhân to lắm được boc kín bằng bốn lá cờ Tứ Thánh thú bi cháy từ trên trời lao xuống chỗ tôi,
nàng lại rú lên,may tôi tránh kịp,đó là thần trùng bị bắt dương,trước lúc cháy chúng tôi còn nhận ra đó là hình áng của thần trùng lúc hiên lên khi chúng tôi còn ở trên tầng để bắt em nàng,Tôi tài phép lắm,giăng sẵn thiên la địa võng rồi.chay vào mắt.trùng bị nhốt trong bốn lá cờ Tứ thánh phát hỏa,trước lúc tan biến nghiệp lực còn lao vào tôi trả thù.
cháy nhanh lắm,ngọn lửa tàn đưa những thứ hư vô quái quỷ tan biến theo cơn gió,thoát nỗi lòng của người ám ảnh.
Tôi bảo nàng mở cửa cho mẹ nàng ra,tôi làm phép cho bố nàng nhập hình nhân bằng giấy nói chuyên với cả nhà.
lấy môt hình nhân vàng to cao gần mét,tôi trì chú gọi vong nhập pháp,lấy dao rạch miệng để khai khẩu,đốt cả nắm hương to tướng hơ hơ sát mặt hình nhân để truyền dương pháp tam mà nói chuyện với người nhà,hình nhân bắt đầu khóc,nước mắt lỏng chảy từ hốc mắt ra,ma khóc,bi thương,cả nhà họ khóc,láng giềng mất ngủ tập trung cả ngõ xem đông lắm.vợ con họ cứ lăn xả vào hình nhân,từ trong miêng hình nhân bắt đầu phát âm,họ nhớ chồng con,vợ con,hồn người chết thương vợ con lắm,thần trùng tra khảo bắt buôc mà thế,bây giờ thì an tâm rồi.anh ta nói với con bé kia rất nhiều,dăn dò nó,thì ra trước kia mới chết chưa đi dc,vì thương nhớ nó mà ngày đêm quanh quẩn với nó mà thôi,chết mà tình phụ tử vẫn hướng về con,từ giờ bố đi rồi,con ngoan,nghe lời mẹ và chị,ba không về nữa đâu.đừng lễ lạt bùa chú làm gì ,rồi hình nhân tự bốc hỏa,đưa linh hồn ng đàn ông chế trẻ về một thế giới khác không vướng bụi trần.hàng xóm khóc,vợ con họ khóc quá ,còn tôi thì cười,vì xúc động!chắc thế
sáng hôm sau tôi dẫn nó đi chơi,thật ra là đến văn phòng tâm lý để giải quyết thêm vấn đề(hehe).Còn chuyện ma quỷ hiện hình ngoài cửa sổ,hay tiếng khóc tiếng nói đều do tôi và đệ tử tôi đạo diễn hết.vì vậy mới cấm mẹ nó ra khỏi phòng ngủ,để đệ tôi còn trốn trộm trong nhà dật giây điều khiển và trèo lên tầng thượng phóng hỏa hình nhân,
còn chuyên làm hình nhân khai khẩu nói chuyện cũng là bịp mà thôi,xưa các cụ phù thủy có ngón nghề bí truyền,đến tôi thì sáng tạo ra cách mới,hoặc đơn giản như trò làm tượng đá,người gỗ,bù nhìn hình nhân khóc cũng chỉ là một thủ thuật mà các phù thủy xưa hay làm đó là dùng sáp bôi ở mắt nó,cho nhiêt độ cao nóng chảy thế là vật vô tri khóc ngay,khóc ra máu đỏ lòm lòm...
con bé giờ sống rất tốt.ngoan và học khá,đôi mắt tuy hơi buồn,ánh mắt xa xăm,nhớ về bố nó với những kỉ niệm ngây thơ,nó biết bố nó đã mất,nghe lời bố nó sẽ ngoan và lớn lên có trách nhiêm với ng thân yêu.
còn tôi với nàng thì t quyết định sau đêm ý coi như em nuôi (not thịt) vì nàng sợ quá đái dầm làm mất mẹ hình tượng trong mắt của tôi!
tôi kể một phần của câu chuyện này để cho đỡ trống wall khi tâm trạng khá xấu và đói.cũng chả chỉnh sửa chính tả như mọi lần,ai đọc hiểu đâu thì hiểu,hiểu cái gì thì hiểu.hoăc coi như chuyện nhảm tốn mất chục phút đọc,hehe.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét